Con người ta đến với đời sống này chỉ như một vị khách qua đường rồi dừng chân "ở trọ". Và trong những năm tháng rộng dài của kiếp người ấy, ai cũng có đôi lần suy tư để tìm ra lẽ sống cuộc đời, tìm ra được lý tưởng riêng để theo đuổi đến cùng. Tất cả dường như đã góp phần tạo nên một bức tranh nhân sinh đầy sống động, đa sắc màu.
Thơ về kiếp người giàu triết lý
Mỗi khoảnh khắc diễn ra trong cuộc sống sẽ mang những ý nghĩa riêng dẫu cho là vui hay buồn, bởi tất thảy đều giúp mỗi chúng ta ngộ ra một bài học nào đó, để rồi biết thấu hiểu, trân quý hơn mối nhân duyên với đời. Phải chăng vì thế mà thơ về kiếp người luôn đem tới nhiều suy ngẫm và giàu triết lý.
Bài thơ Với đất cát và bụi đường này... (Tác giả: Nguyễn Phong Việt)
Với đất cát và bụi đường này mình trở về đây… Mình trở về dù những mất mát có thể đã đổi thay hơi ấm của ngày xưa giờ chênh vênh hơn một chút ngọn gió chiều nay qua mái hiên sẽ làm người hoen cay nơi đuôi mắt nhưng trong tim luôn có mùi hương một sợi tóc hít hà từ ấu thơ…
Mình trở về dù có vắng một giọng nói mong chờ nước mắt chảy xuôi nhưng lòng cũng biết cách ngăn lại thưa với nhân gian là mộng đời đã biết nhận ra trống trải chẳng cần ngoái nhìn mới hiểu rằng ngốc dại mà trời ơi, tha thứ làm sao…
Mình trở về dù nắng tắt hay sương xuống trong đêm lặng lẽ không tiếng chào để nhìn ngôi nhà chở che những phận người sóng gió chúng ta lớn lên cùng nhau bất chấp cuộc đời chia cho ai quân bài đen hay đỏ vì ngôi nhà vẫn luôn ở đó sẻ chia từng lỗi lầm…
Mình trở về sau quãng đường dài của một năm bao nhiêu thứ trải qua nặng lòng thêm vết xước thôi thì bỏ lại đi lúc bàn chân bước qua bậc cửa quen với rất nhiều tha thiết rồi mình ngồi xuống mỉm cười thật bình an…
Với đất cát và bụi đường này mình làm ơn đừng nhớ gì nữa đến gian nan!

Bài thơ Một kiếp người (Tác giả: Huyền Nguyễn)
Họ đã quen làm tổn thương nhau Đến mức hờ hững với nỗi đau người khác Họ phán xét ta là người bội bạc Mà có bao giờ họ hỏi mình sống ra sao.
Họ tự quyền bước đi dù đau khổ thế nào Mặc người ở lại hanh hao bao ý nghĩ Họ dập nát tim yêu và xóa mờ lý trí Nhưng họ chẳng trách mình mà cứ oán ghét yêu thương. Họ không thích những nỗi buồn Họ vay mượn nỗi cô đơn để lấp đầy khoảng trống Họ tìm quên bằng cách gieo hy vọng Cho một trái tim đang yếu đuối tận cùng.
Họ đóng rất tài vai diễn lạnh lùng Họ lừa dối cả những người yêu thương họ nhất Rồi một ngày khi ánh hào quang vụt tắt Khép cánh màn nhung là trơ trọi một kiếp người.
Bài thơ Lẽ sống (Tác giả: Đặng Hải)
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đời có ích tệ sống chơi Ai làm trăm sự cho ta sống Cớ sao tham sống chỉ hại đời
Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đẹp xem ai quyết xây đời Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm Trần thế không nên sống ham chơi
Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ Nghĩa tình cao cả với con người.

Bài thơ Họa hình kiếp nhân sinh (Tác giả: Châu Nam Kim Minh)
Đời người như chiếc lá Đan sắc màu phù du Chất chứa kiếp nhân sinh Sao quá mong manh phập phù
Giàu sang hay tay trắng Tước vị và công danh Bao oán hận kiêu căng Hư vô… quay cuồng tâm tối
Vì mưu cầu gian dối Lọc lừa xóa tình thâm Huynh đệ cách xa xăm Ôm phiến sầu đến tận ngàn năm
Ôi ! xót xa… tình người Nước mắt pha nụ cười Kiếp nhân sinh một đời Ai cũng phải… cưu mang
Đoạn trường … thuở yêu đương Ngọt ngào... tình quê hương Dập dìu… nỗi âu lo Sanh tử biệt ly, mấy ai lường
Chiều hoàng hôn bóng ngả Theo úa vàng chân mây Ngang trái cũng dần phai Ân oán chơi vơi nguội tàn
Thả hồn bên khói trắng Ước nguyện thầm riêng ta Theo tiếng lòng ngân nga Du dương bay cùng năm tháng
Bước qua thềm dĩ vãng Họa hình kiếp nhân sinh Thói đời có coi khinh Xin hãy xem như là thường.
Bài thơ Dòng đời (Tác giả: Đinh Văn Nhã)
Dòng đời lúc nổi lúc chìm Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta Lúc đời ngoạn mục thăng hoa Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần Lúc thắng, lúc bại, khổ thân! Lại có lúc sang đúng chiều chiều sai Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ Lại có lúc không biết sống đến mai Mà dành củ khoai đến mốt Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền Khổ công rèn luyện mới nên Dòng đời hết đục trong liền mênh mông. Trôi vào bất tận biển Đông Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Bài thơ Nghĩ lại về Pauxtốpxky (trích) (Tác giả: Bằng Việt)
Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu, cuộc đời không phải thế! Giọt nước soi trên tay không cùng màu sóng bể, Bể mặn mòi, sôi sục biết bao nhiêu Khi em đến bên anh trước biển cả dâng triều...
Ta thu hết xa khơi vào trong lồng ngực trẻ Dám thử mọi lo toan để vạch dấu chân trời, Dấu xanh thẳm khi bình minh vụt đến Dấu đen rầm khi đáy bóng đêm trôi...
Và hạnh phúc vỡ ra như một nốt đàn căng, Nốt cao quá trong đời xao động quá, Hạnh phúc cực hơn mọi điều đã tả Lại ngọt ngào, kỳ lạ, lớn lao hơn!
Anh đã đi qua bão lốc từng cơn Cây rung lá trong chiều thanh thản nhất, Anh qua cả màu không gian ngây ngất Một tiếng thầm trong nắng mới lao xao...
Em đã đến rồi đi như một giấc chiêm bao!
Xem thêm: Ngẫm 30 status cuộc sống an nhiên để thấy sau bao nhiêu nỗ lực đây mới thật sự là điều ta mong muốn Sự tin tưởng và tầm quan trọng của niềm tin trong cuộc sống Sống là gì? Những lẽ sống ở đời và ý nghĩa của cuộc sống có giá trị
Bài thơ Suy ngẫm (Tác giả: Nguyễn Thị Thắm)
Làm người phải sống thẳng ngay Đừng như con bướm đậu bay vô tình. Sống sao thật với lòng mình Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.
Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền Nó như sợi chỉ nhân duyên Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.
Dối người người sẽ dối ta Thế nên hãy sống thật thà thì hơn Đừng như con cá thờn bơn Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.

Bài thơ về kiếp người giàu triết lý số 8 (Tác giả: Nguyễn Thiên Ngân)
Trên đại lộ lặng câm phủ hàng cây tăm tối Những cột đèn bối rối xanh đỏ chẳng vì ai. Nếu ta nghe thinh lặng quá dài Chắc có lẽ cuộc đời đang khẽ thở Cũng như Sau tất cả những cuồng điên rực rỡ ta trở về khép cửa chờ ta.
Ta trở về tìm một đóa hoa đang rướn nở từ trong kẽ tối đóa hoa nhợt nhạt không đủ mặt trời không nở cuồng đẹp vội không khát một ánh nhìn không tha thiết gì ai chỉ nở mừng bóng tối nguôi ngoai. Nếu ta nghe trong say đắm bão bùng đã nhuốm phôi phai thì có lẽ tình yêu đang kiệt sức cũng bởi vì tình yêu không thể mất nên tình yêu nằm ẩn nhẫn im thinh.
Nếu ta nghe ra tất cả những mong manh trừ vết loang bóng tối của chính mình thì có lẽ ta chưa nghe gì cả.
Bài thơ Đời là cõi tạm (Tác giả: Thích Nhuận Thường)
Bởi đời là cõi tạm Nên sống thật với nhau Nếu kiếp người trôi mau Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại Nên giận hờn bỏ qua Nếu lòng mình vị tha Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến Nên đừng buộc ràng thêm Nếu có ngày và đêm Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ Nên quý trọng hôm nay Nếu thế sự vần xoay Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm Nên đừng cạn nghĩa ân Nếu mang nặng nghiệp trần Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng Nên quán niệm vô thường Nếu ai còn tha phương Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi Nên nhớ lấy lời xưa Nếu ai đi trong mưa Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió Nên hiểu tình long đong Nếu “Sắc tức thị Không” Thì… vô cầu, vô niệm.
Thơ về kiếp người bình yên
Ai nói cuộc đời phức tạp, kỳ thực chỉ chúng ta đang biến nó trở thành “mối bòng bong” mà thôi. Cùng ngẫm nghĩ những vần thơ về kiếp người bình yên dưới đây để thấy rằng đời này thực ra mới dễ chịu làm sao.

Bài thơ Tự sự (Tác giả: Lưu Quang Vũ)
Dù đục dù trong con sông vẫn chảy Dù cao dù thấp cây lá vẫn xanh Dù người phàm tục hay kẻ tu hành Đều phải sống từ những điều rất nhỏ.
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó Sao ta không tròn ngay tự trong tâm? Đất ôm ấp cho muôn hạt nảy mầm Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng.
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng Chắc gì ta đã nhận ra ta Ai trong đời cũng có thể tiến xa Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy Đâu chỉ dành cho một riêng ai.
Bài thơ về kiếp người bình yên 2 (Tác giả: Chưa rõ)
Sống không giận không hờn không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống…
Sống là động nhưng lòng luôn bất động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống hiên ngang danh lợi xem thường Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Bài thơ Giản đơn (Tác giả: An Nhiên)
Nếu có thể đừng than chi số phận Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ Sao bận lòng cho những phút sân si
Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi
Nếu có thể thả hồn nương theo gió Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu
Nếu có thể giữ cho mình những phút Khẽ khàng trôi không chút ầm ào Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …
Bài thơ về kiếp người bình yên 4 (Tác giả: Liêu Hà Trinh)
Một đời dài như vậy Chủ yếu để thổi cơm Một mâm rau canh đủ Gắp người ấy miếng hơn Cuộc đời ngắn như thế Chủ yếu để đứng ngồi Ngó theo một cơn gió Thổi lòng mình về nôi Một đời xanh nõn vậy Gói vào trong lúc này Em ngồi thật ngay ngắn Viết vài dòng thư tay… Thôi kệ đời dài ngắn Thôi mặc kệ đứng ngồi Mình còn tim trong ngực Muốn yêu thì yêu thôi.

Bài thơ về kiếp người bình yên 5 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)
Sông có khúc Và chúng ta có lúc
Lúc muốn đông vui Lúc chẳng cần ai Lúc muốn cho đi Lúc đòi giữ lại...
Đừng vội vàng đóng khung nhau Đừng nhìn quá khứ mà định nghĩa mai sau Đâu biết chớp mắt... tất cả đã khác
Thế nên ở đây bây giờ Thương được thì thương thôi Rồi lẳng lặng buông theo dòng trôi
Xem thêm: 40 câu status hạnh phúc giúp bạn nhận ra hạnh phúc ở rất gần chúng ta! Stt buồn về đêm, stt đêm khuya về tình yêu, sự cô đơn để bạn có thể 'xõa' hết nỗi buồn của mình 170 danh ngôn cuộc sống ý nghĩa, châm ngôn về cuộc sống hay nhất mọi thời đại
Bài thơ về kiếp người bình yên 6 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)
Bầu trời không vì ai mà trong xanh liên tục, đám mây không vì ai mà giữ hoài một hình dáng.
Bình minh đến thì bình minh phải rời đi, để ngày đêm luân phiên thay đổi, để vạn vật sinh sôi và tự hoại...
Ừ em, có nắng có mưa có ánh sáng có bóng tối cho đủ vừa ngày đêm...
Đừng vì những lúc buồn mà cho đó là cả cuộc đời Đừng vì những lúc hụt hẫng do niềm tin của mình tan vỡ Mà cho rằng tất cả con người đều dối gian tráo trở
Chỉ là mình cũng như dòng sông kia Trôi chảy về biển rộng Gặp trở ngại thì uốn cong mình Gặp núi cao thì thành thác thành suối Gặp đồng bằng như dải lụa êm trôi

Bài thơ Dù trời nước mắt (Tác giả: Nhược Lạc)
se sẽ chứ nỗi buồn đáp cánh và dịu lành là đóa hoa vui
ngàn cơn sóng khi nổi khi vùi ta chao đảo giữa đời nhộn nhịp ta đi tìm một nơi an tĩnh e nực cười sao sáng lúc bình minh
chỉ đóa hoa còn mãi lung linh sau một đêm sương trời ướt đẫm
ta vẫn đi, dù đường hơi vấp dù chân sưng, và mắt cá còn đau dù trái tim xơ xước cũ nhàu
dù không khóc dù trời nước mắt.
Khi tâm ta bình an, suy nghĩ mọi điều đơn giản thì cuộc sống cũng bỗng trở nên giản dị, hạnh phúc sẽ tự sinh sôi và đong đầy trong trái tim, đó chính là ý nghĩa thực sự của kiếp người vốn rất đỗi vô thường này. Mong rằng những bài thơ về kiếp người trên đây sẽ trở thành một “liều thuốc chữa lành” cho tâm hồn bạn vào ngày “trời trở gió”, tiếp thêm cho bạn niềm tin yêu vào cuộc đời hơn nữa nhé!
Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.